Tình mẹ luôn là một điều thiêng liêng và sâu lắng, nhưng đôi khi, vì vô tâm hoặc còn quá trẻ, chúng ta không nhận ra sự yêu thương thầm lặng ấy. Trong bài 77 của giáo trình Hán ngữ quyển 5 trong bộ giáo trình Hán ngữ , câu chuyện về một tấm thiệp sinh nhật giản dị nhưng lại chứa đựng cả một trời tình cảm của người mẹ đã khiến người đọc xúc động.
Một tấm thiệp được làm khi còn trẻ, với những lời yêu thương ngây ngô, lại trở thành báu vật mà người mẹ gìn giữ suốt nhiều năm trời. Qua câu chuyện này, ta nhận ra rằng tình mẫu tử không cần những lời hoa mỹ hay những món quà đắt tiền, mà chỉ cần một chút quan tâm chân thành cũng đủ để khiến mẹ hạnh phúc.
→Xem lại Bài 76: Giáo trình Hán ngữ Quyển 5 Phiên bản cũ
Bài đọc
一张生日卡
刚 入大学 艺术系 的 那一年,我 很 想家,很 想 妈妈。
母亲 平时 并 不 太 和 我 说话,也 不会 对 我 有 什么 特别 亲密 的 动作。我 一直 认为 她 不 怎么 喜欢 我,还 常 故意 惹她 生气。可是,一个 初次 离家 的 孩子,晚上 躲 在 被窝儿 里 流泪 的 时候,想念 的 仍然 是 自己 的 母亲。
所以,那年 秋天,母亲 过 生日 的 时候,我 特别 花了 很 多 心思 做了 一张 生日卡 送给 她。在 上面,我 写 了 很 多,也 画 了 很 多,我 说 母亲 是 伞,我们 是 伞下 的 孩子。母亲 是 豆角,我们 是 豆角 里 的 豆子。我 说 我 怎么 想 她,怎么 爱 她,怎么 需要 她。
生日卡 寄出去 以后,自己 也 忘了。每次 回家 仍然 会 觉得 母亲 偏心,仍然 会 和 她 顶嘴,惹她 生气。
好 多 年 过去 了,等到 自己 有 了 孩子 以后,才 算 真正 明白 了 母亲 的 心,才 开始 由衷 地 对 母亲 恭敬 起来。
十几年来,父亲 一直 在 国外 教书,只有 放暑假 时 才 偶尔 回来 一两次。母亲 就 在 家 里 照顾 妹妹 和 弟弟 读大学。那一年,弟弟 和 妹妹 也 终于 出国 读书 去 了,母亲 才 决定 到 国外 去 探望 并且 留下来。出国 以前,她 交给 我 一个 黑色 的 小 手提箱,告诉 我,里面 装的 是 全家 的 重要 文件,要 我 好好 保存。
黑色 的 手提箱 一直 放在 我 家 里,从来 都 没 想 过 去 碰 它,直到 有 一天,为了 找 一份资料,我 才 把 它 打开。
我 的 天!里面 真的 是 全家 重要 的 文件。有 外祖父 早 年 的 照片 和 笔记,有 父亲 的 讲演 记录,有 父母 结婚 时 的 合影,有 朋友们 送 的 字画,所有 的 纸张 都 已经 变黄 了。
然后,我 就 看到 我 那张 生日卡 了,用 红色 圆珠笔 写的字,还有 那些 幼稚 的 图画。一张 用 普通 的 图画 纸 做 的 生日卡,却 被 我 母亲 仔细 地 收藏 起来 了,收 在 她 最 珍贵 的 箱子 里,和 所有 庄严 的 文件 放 在 一起,收藏 了 那么 多 年!
生日卡 上 写着 的 是 我 早 已 忘记 了 的 甜言蜜语,即使 这样 的 甜言蜜语 也 不是 常有 的。忽然 发现,这么 多 年 来,我 好像 只 画过 这 一张 生日卡。长大 了 以后,常常 是 去 买 一张 印刷 好 的 贺卡,匆匆忙忙 地 签 一个 名字,匆匆忙忙 地 寄 出。有时候,当 母亲 收 到 的 时候,她 的 生日 都 已经 过去 了 好 几天 了。
所以,也许 这 是 母亲 要 好好 地 收 起 这张 粗糙 的 生日卡 的 最 大 理由 吧。这么 多 年 来,我 只 会 向她 要求 更 多 的 爱,更 多 的 关怀。而 我 呢? 不过 是 在 初次 离家 那一年,给 了 她 一张 甜蜜 的 贺卡 而已。
她 却 因此 而 相信 了 我,并且 把 它 细心 地 收藏 起来。因为,也许 这 是 她 从 我 这里 能 得到 的 惟一 的 爱 的 证据 了。
在 这 一刹那 里,我 才 发现,原来 世间 所有 的 母亲 都 是 这样 容易 受骗 和 容易 满足 的 啊!我 想着想着,不禁 流下泪来。
Yī zhāng shēngrì kǎ
Gāng rù dàxué yìshù xì de nà yī nián, wǒ hěn xiǎng jiā, hěn xiǎng māmā.
Mǔqīn píngshí bìng bù tài hé wǒ shuōhuà, yě bù huì duì wǒ yǒu shén me tèbié qīnmì de dòngzuò. Wǒ yīzhí rènwéi tā bù zěn me xǐhuan wǒ, hái cháng gùyì rě tā shēngqì. Kěshì, yī gè chūcì lí jiā de háizi, wǎnshàng duǒ zài bèiwōr lǐ liúlèi de shíhou, xiǎngniàn de réngrán shì zìjǐ de mǔqīn.
Suǒyǐ, nà nián qiūtiān, mǔqīn guò shēngrì de shíhou, wǒ tèbié huāle hěn duō xīnsī zuòle yī zhāng shēngrì kǎ sòng gěi tā. Zài shàngmiàn, wǒ xiěle hěn duō, yě huàle hěn duō, wǒ shuō mǔqīn shì sǎn, wǒmen shì sǎn xià de háizi. Mǔqīn shì dòujiǎo, wǒmen shì dòujiǎo lǐ de dòuzi. Wǒ shuō wǒ zěnme xiǎng tā, zěnme ài tā, zěnme xūyào tā.
Shēngrì kǎ jì chūqù yǐhòu, zìjǐ yě wàngle. Měi cì huí jiā réngrán huì juéde mǔqīn piānxīn, réngrán huì hé tā dǐngzuǐ, rě tā shēngqì.
Hǎo duō nián guòqù le, děng dào zìjǐ yǒule háizi yǐhòu, cái suàn zhēnzhèng míngbái le mǔqīn de xīn, cái kāishǐ yóuzhōng de duì mǔqīn gōngjìng qǐlái.
Shí jǐ nián lái, fùqīn yīzhí zài guówài jiāoshū, zhǐyǒu fàng shǔjià shí cái ǒu’ěr huílái yī liǎng cì. Mǔqīn jiù zài jiālǐ zhàogù mèimei hé dìdì dú dàxué. Nà yī nián, dìdì hé mèimei yě zhōngyú chūguó dúshū qùle, mǔqīn cái juédìng dào guówài qù tànwàng bìngqiě liú xiàlái. Chūguó yǐqián, tā jiāo gěi wǒ yīgè hēisè de xiǎo shǒutíxiāng, gàosu wǒ, lǐmiàn zhuāng de shì quánjiā de zhòngyào wénjiàn, yào wǒ hǎohǎo bǎocún.
Hēisè de shǒutíxiāng yīzhí fàng zài wǒ jiālǐ, cónglái dōu méi xiǎng guò qù pèng tā, zhídào yǒu yītiān, wèile zhǎo yī fèn zīliào, wǒ cái bǎ tā dǎkāi.
Wǒ de tiān! Lǐmiàn zhēn de shì quánjiā zhòngyào de wénjiàn. Yǒu wàizǔfù zǎonián de zhàopiàn hé bǐjì, yǒu fùqīn de jiǎngyǎn jìlù, yǒu fùmǔ jiéhūn shí de héyǐng, yǒu péngyǒumen sòng de zìhuà, suǒyǒu de zhǐzhāng dōu yǐjīng biàn huáng le.
Ránhòu, wǒ jiù kàn dào wǒ nà zhāng shēngrì kǎ le, yòng hóngsè yuánzhūbǐ xiě de zì, hái yǒu nàxiē yòuzhì de túhuà. Yī zhāng yòng pǔtōng de túhuà zhǐ zuò de shēngrì kǎ, què bèi wǒ mǔqīn zǐxì de shōucáng qǐlái le, shōu zài tā zuì zhēnguì de xiāngzi lǐ, hé suǒyǒu zhuāngyán de wénjiàn fàng zài yīqǐ, shōucáng le nàme duōnián!
Shēngrì kǎ shàng xiězhe de shì wǒ zǎo yǐ wàngjì le de tiányánmìyǔ, jíshǐ zhèyàng de tiányánmìyǔ yě bùshì cháng yǒu de. Hūrán fāxiàn, zhème duōnián lái, wǒ hǎoxiàng zhǐ huàguò zhè yī zhāng shēngrì kǎ. Zhǎng dà le yǐhòu, chángcháng shì qù mǎi yī zhāng yìnshuā hǎo de hèkǎ, cōngcōng mángmang de qiān yīgè míngzì, cōngcōng mángmang de jì chū. Yǒu shíhou, dāng mǔqīn shōu dào de shíhou, tā de shēngrì dōu yǐjīng guòqù le hǎo jǐ tiānle.
Suǒyǐ, yěxǔ zhè shì mǔqīn yào hǎohǎo de shōu qǐ zhè zhāng cūcāo de shēngrì kǎ de zuìdà lǐyóu ba. Zhème duōnián lái, wǒ zhǐ huì xiàng tā yāoqiú gèng duō de ài, gèng duō de guānhuái. Ér wǒ ne? Bùguò shì zài chūcì lí jiā nà yī nián, gěile tā yī zhāng tiánmì de hèkǎ éryǐ.
Tā què yīncǐ ér xiāngxìn le wǒ, bìngqiě bǎ tā xìxīn de shōucáng qǐlái. Yīnwèi, yěxǔ zhè shì tā cóng wǒ zhèlǐ néng dédào de wéiyī de ài de zhèngjù le.
Zài zhè yīchànà lǐ, wǒ cái fāxiàn, yuánlái shìjiān suǒyǒu de mǔqīn dōu shì zhèyàng róngyì shòupiàn hé róngyì mǎnzú de a! Wǒ xiǎngzhe xiǎngzhe, bùjīn liú xià lèi lái.
Dịch nghĩa
Một tấm thiệp sinh nhật
Năm đầu tiên tôi vào đại học ngành nghệ thuật, tôi rất nhớ nhà, nhớ mẹ vô cùng.
Bình thường, mẹ tôi không hay nói chuyện với tôi, cũng không có những hành động thân mật đặc biệt nào. Tôi luôn nghĩ rằng mẹ không thực sự yêu thương tôi, thậm chí còn thường cố tình làm mẹ tức giận. Nhưng một đứa trẻ lần đầu tiên rời xa gia đình, khi trốn trong chăn khóc vào ban đêm, điều nhớ đến vẫn là mẹ của mình.
Vì vậy, vào mùa thu năm đó, khi đến sinh nhật mẹ, tôi đã dành rất nhiều tâm huyết để làm một tấm thiệp sinh nhật tặng mẹ. Trên đó, tôi đã viết rất nhiều, cũng vẽ rất nhiều. Tôi nói rằng mẹ là chiếc ô, chúng tôi là những đứa con dưới chiếc ô ấy. Mẹ là quả đậu, chúng tôi là những hạt đậu bên trong. Tôi viết về việc tôi nhớ mẹ thế nào, yêu mẹ ra sao, và cần mẹ biết bao nhiêu.
Sau khi gửi tấm thiệp sinh nhật đi, tôi cũng quên mất nó. Mỗi lần về nhà, tôi vẫn cảm thấy mẹ thiên vị, vẫn tranh cãi với mẹ, làm mẹ buồn lòng.
Nhiều năm trôi qua, mãi đến khi tôi có con, tôi mới thực sự hiểu được tấm lòng của mẹ và bắt đầu tôn kính mẹ từ tận đáy lòng.
Suốt mười mấy năm qua, bố tôi dạy học ở nước ngoài, chỉ có dịp nghỉ hè mới về nhà một hai lần. Mẹ ở nhà chăm sóc em trai và em gái tôi, lo cho họ vào đại học. Đến năm đó, khi em trai và em gái tôi cũng ra nước ngoài du học, mẹ mới quyết định sang nước ngoài thăm họ và định cư luôn.
Trước khi đi, mẹ đưa cho tôi một chiếc vali nhỏ màu đen và dặn: “Trong này là những giấy tờ quan trọng của cả gia đình, con phải giữ gìn cẩn thận.”
Chiếc vali đen ấy vẫn luôn được đặt trong nhà tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc mở nó ra, cho đến một ngày nọ, khi tôi cần tìm một tài liệu, tôi mới mở nó lên.
Trời ơi! Bên trong quả thật là những tài liệu quan trọng của gia đình. Có ảnh và ghi chép của ông ngoại từ những năm xa xưa, có bản thảo các bài giảng của bố, có ảnh cưới của bố mẹ, có cả thư pháp và tranh vẽ mà bạn bè gửi tặng. Tất cả những tờ giấy bên trong đều đã ngả vàng theo thời gian.
Và rồi, tôi thấy tấm thiệp sinh nhật của mình! Những dòng chữ viết bằng bút bi đỏ cùng những bức tranh non nớt. Một tấm thiệp sinh nhật làm từ giấy vẽ bình thường, vậy mà mẹ tôi đã cẩn thận cất giữ nó, đặt trong chiếc vali quý giá nhất, chung với những tài liệu quan trọng của gia đình, giữ gìn suốt bao nhiêu năm!
Trên tấm thiệp ấy là những lời ngọt ngào mà tôi đã hoàn toàn quên mất. Mà thực ra, những lời ngọt ngào như thế cũng không phải lúc nào tôi cũng nói với mẹ. Đột nhiên, tôi nhận ra rằng suốt những năm qua, có lẽ tôi chỉ làm tấm thiệp sinh nhật này một lần duy nhất. Khi lớn lên, tôi chỉ đơn giản mua một tấm thiệp in sẵn, vội vàng ký tên, vội vàng gửi đi. Có những lần, đến khi mẹ nhận được thì sinh nhật đã qua vài ngày rồi.
Có lẽ, đó chính là lý do lớn nhất khiến mẹ cất giữ tấm thiệp thô sơ này cẩn thận đến thế. Bao nhiêu năm qua, tôi chỉ biết đòi hỏi mẹ yêu thương và quan tâm tôi nhiều hơn. Còn tôi thì sao? Chỉ có năm đầu tiên xa nhà, tôi mới làm một tấm thiệp sinh nhật ngọt ngào gửi tặng mẹ mà thôi.
Vậy mà, mẹ lại tin vào nó, trân trọng nó, cẩn thận lưu giữ như một báu vật. Có lẽ, đây là minh chứng duy nhất cho tình yêu mà tôi từng dành cho mẹ.
Khoảnh khắc đó, tôi mới nhận ra: Thì ra, tất cả những người mẹ trên thế gian này đều dễ bị lừa dối và dễ dàng cảm thấy mãn nguyện đến thế! Nghĩ đến đây, tôi không kìm được mà bật khóc.
Bài đọc 2
给 父亲 的 生日卡
我 很 羡慕 别人 有 一个 可亲 的 父亲,那样 的 家庭 里 父子 之间 时常 发出 爽朗 的 笑声。
不知 从 什么 时候 起,因为 忙,我 和 父亲 很 少 见面,就 是 星期天 偶尔 能 坐 在一起,也 很少 说话。
日子 如 流水 一样 一天 一天 过去。
那一天,是 父亲 的 生日(我 也 忘了 是 他 多少 岁 的 生日 了)。我 本来 不 知道,是 在 翻 挂历 时 无意中 看到 的,他 在 8 月 14 日 的 下面 画了 一个 小 圈。当时 我 的 心 一阵激动,忽然 想起 这 是 爸爸 的 生日,应该 为 他 的 生日 做些 什么。于是 就 去 商店 买了 一张 非常 普通 的 生日卡,然后 又 在 上面 填了 几句 很一般 的 祝词。
父亲 生日 那天,没 人 来 祝贺。他 像 往常 一样,趴 在 桌子 上 写着 什么。我 慢慢 走进 他 的 房间。“爸,生日 快乐!”随后 把 生日卡 轻轻 放 在 他 旁边,心里 却 别扭 得很。父亲 对 我 的 这 一 举动 感到 很 惊讶,以 一种 很 意外 的 眼神 看着 我,随手 拿开 生日卡,丢 在 一边,说了句:“学习 去 吧。”又 开始 写 他 的 东西。我 早 已 习惯 了 他 对 我 的 这种 态度,就 悄悄 离开 了。这 一天 就 这样 平淡 地 度过 了。
一天晚上,我 想 跟 他 借 一本书,就 轻轻 推开 他 房间 的 门,也许 是 太 疲劳 了,父亲 已经 睡熟。月光 从 窗外 照进来,我 走到 他 的 书架前 很 轻 很 轻 地 查找 着,借着 目光,我 发现 了 一个 很 美 很 大 的 信封,我 好奇 地 打开 了 它。
看着看着 泪水 不知 怎么 就 流了出来。信封里 装的 竟是 我 送给 他 的 那张 生日卡。生日卡 的 背面 用 钢笔字 写着:“爱子 送”。我 呆住 了,要 不是 今天 看见,我 早 已 把 这件事 忘 了,想不到 父亲 居然 把 这张 极其 普通 的 生日卡 收藏 了 起来。这时,我 发现 生日卡 上 的 那些 语言 变成 了一支歌,这支歌 是 那么 优美 动听。
Gěi fùqīn de shēngrì kǎ
Wǒ hěn xiànmù biérén yǒu yīgè kěqīn de fùqīn, nàyàng de jiātíng lǐ fùzǐ zhījiān shícháng fāchū shuǎnglǎng de xiàoshēng.
Bùzhī cóng shénme shíhou qǐ, yīnwèi máng, wǒ hé fùqīn hěn shǎo jiànmiàn, jiùshì xīngqítiān ǒu’ěr néng zuò zài yīqǐ, yě hěn shǎo shuōhuà.
Rìzi rú liúshuǐ yīyàng yītiān yītiān guòqù. Nà yītiān, shì fùqīn de shēngrì (wǒ yě wàngle shì tā duōshǎo suì de shēngrì le). Wǒ běnlái bu zhīdào, shì zài fān guàlì shí wúyì zhōng kàn dào de, tā zài 8 yuè 14 rì de xiàmiàn huàle yīgè xiǎo quān. Dāngshí wǒ de xīn yī zhèn jīdòng, hūrán xiǎngqǐ zhè shì bàba de shēngrì, yīnggāi wèi tā de shēngrì zuò xiē shénme. Yúshì jiù qù shāngdiàn mǎile yī zhāng fēicháng pǔtōng de shēngrì kǎ, ránhòu yòu zài shàngmiàn tiánle jǐ jù hěn yībān de zhùcí.
Fùqīn shēngrì nèitiān, méi rén lái zhùhè. Tā xiàng wǎngcháng yīyàng, pā zài zhuōzi shàng xiězhe shénme. Wǒ mànman zǒu jìn tā de fángjiān. “Bà, shēngrì kuàilè!” Suíhòu bǎ shēngrì kǎ qīngqīng fàng zài tā pángbiān, xīnlǐ què bièniu de hěn. Fùqīn duì wǒ de zhè yī jǔdòng gǎndào hěn jīngyà, yǐ yī zhǒng hěn yìwài de yǎnshén kànzhe wǒ, suíshǒu ná kāi shēngrì kǎ, diū zài yībiān, shuōle jù:“Xuéxí qù ba.” Yòu kāishǐ xiě tā de dōngxi. Wǒ zǎo yǐ xíguànle tā duì wǒ de zhè zhǒng tàidù, jiù qiāoqiāo líkāi le. Zhè yītiān jiù zhèyàng píngdàn de dùguò le.
Yītiān wǎnshàng, wǒ xiǎng gēn tā jiè yī běn shū, jiù qīngqīng tuī kāi tā fángjiān de mén, yěxǔ shì tài píláo le, fùqīn yǐjīng shuì shú. Yuèguāng cóng chuāngwài zhào jìnlái, wǒ zǒu dào tā de shūjià qián hěn qīng hěn qīng de cházhǎozhe, jièzhe mùguāng, wǒ fāxiànle yīgè hěn měi hěn dà de xìnfēng, wǒ hàoqí de dǎkāi le tā.
Kànzhe kànzhe lèishuǐ bùzhī zěnme jiù liúle chūlái. Xìnfēng lǐ zhuāng de jìng shì wǒ sòng gěi tā de nà zhāng shēngrì kǎ. Shēngrì kǎ de bèimiàn yòng gāngbǐ zì xiězhe:“Ài zǐ sòng”. Wǒ dāi zhù le, yào bùshì jīntiān kànjiàn, wǒ zǎo yǐ bǎ zhè jiàn shì wàngle, xiǎngbùdào fùqīn jūrán bǎ zhè zhāng jíqí pǔtōng de shēngrì kǎ shōucáng le qǐlái. Zhè shí, wǒ fāxiàn shēngrì kǎ shàng de nàxiē yǔyán biàn chéng le yī zhī gē, zhè zhī gē shì nàme yōuměi dòngtīng.
Dịch nghĩa
Tấm thiệp sinh nhật dành cho cha
Tôi rất ngưỡng mộ những người có một người cha gần gũi, trong những gia đình như vậy, tiếng cười sảng khoái giữa cha và con trai vang lên thường xuyên.
Không biết từ khi nào, có lẽ vì quá bận rộn, tôi và cha rất ít khi gặp nhau. Dù thỉnh thoảng có ngồi cùng nhau vào ngày Chủ nhật, chúng tôi cũng hiếm khi trò chuyện. Ngày tháng cứ thế trôi qua, như dòng nước chảy mãi không ngừng.
Hôm đó là sinh nhật cha (tôi cũng đã quên đó là sinh nhật lần thứ bao nhiêu của ông). Thực ra, tôi không hề nhớ đến ngày này, chỉ tình cờ phát hiện khi lật lịch bàn, tôi vô tình thấy một vòng tròn nhỏ mà cha đã khoanh vào ngày 14 tháng 8. Lúc ấy, lòng tôi bỗng chốc dâng trào cảm xúc. Đột nhiên tôi nhớ ra hôm đó là sinh nhật cha, tôi nên làm điều gì đó để chúc mừng ông. Vì vậy, tôi đi đến cửa hàng và mua một tấm thiệp sinh nhật rất bình thường, rồi viết vài lời chúc đơn giản lên đó.
Vào ngày sinh nhật cha, không có ai đến chúc mừng ông. Ông vẫn như thường ngày, ngồi trên bàn chăm chú viết gì đó. Tôi từ từ bước vào phòng ông. “Bố, chúc mừng sinh nhật!” – nói xong, tôi nhẹ nhàng đặt tấm thiệp bên cạnh ông, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất lúng túng. Cha tôi có vẻ rất ngạc nhiên trước hành động này của tôi, ông nhìn tôi bằng ánh mắt đầy bất ngờ, rồi tiện tay cầm tấm thiệp sinh nhật đặt sang một bên và nói: “Đi học đi con.” Sau đó, ông lại tiếp tục viết. Tôi đã quá quen với thái độ này của ông đối với tôi, nên lặng lẽ rời đi. Ngày hôm ấy cứ thế trôi qua một cách bình lặng.
Một đêm nọ, tôi muốn mượn cha một cuốn sách, liền nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ông. Có lẽ vì quá mệt mỏi, cha đã ngủ say. Ánh trăng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, tôi bước đến kệ sách, cẩn thận tìm kiếm. Khi ánh mắt lướt qua một phong bì lớn và đẹp, tôi tò mò mở nó ra.
Nhìn vào bên trong, không biết từ khi nào nước mắt tôi đã lăn dài. Trong phong bì ấy chính là tấm thiệp sinh nhật mà tôi đã tặng cha. Mặt sau của tấm thiệp, bằng nét chữ cứng cáp của bút máy, có dòng chữ: “Con trai yêu quý tặng.” Tôi sững sờ. Nếu không nhìn thấy điều này hôm nay, có lẽ tôi đã hoàn toàn quên mất chuyện ấy. Không ngờ cha lại cất giữ một tấm thiệp sinh nhật đơn giản như vậy.
Lúc này, tôi nhận ra rằng, những dòng chữ trên tấm thiệp bỗng hóa thành một bài hát, một bài hát thật đẹp, thật sâu lắng, và thật xúc động.
→ Chỉ khi trưởng thành, khi đã làm cha mẹ, chúng ta mới thực sự thấu hiểu sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Tấm thiệp sinh nhật năm nào không chỉ là một món quà, mà còn là chứng minh cho tình cảm của con dành cho mẹ, một minh chứng mà mẹ đã trân trọng như một kho báu suốt bao năm tháng.Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng đừng chỉ mong chờ tình yêu từ mẹ, mà hãy biết cách thể hiện tình cảm của mình trước khi quá muộn. Đôi khi, chỉ một hành động nhỏ thôi cũng đủ để khiến mẹ cảm thấy ấm áp suốt cả cuộc đời.